LỜI CHÚA

"Thầy ban cho các con một giới răn mới, là các con hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương các con".

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2009

CHÚA NHẬT 30 TN

Tin mừng : Mc 10, 46-52

“Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được”.

Bạn thân mến,

Tuần này, Giáo Hội đưa ra một vấn đề cho mỗi người trong chúng ta tự trả lời, đó là Đức Tin của mình và lòng thương xót của Chúa có phù hợp ăn khớp với nhau không trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta –những người Ki-tô hữu ? Chúng ta cùng nhau chia sẻ hai vấn đề này :

1. Đức tin là điều kiện để nhận ơn lành của Chúa.

Chúa Giê-su chữa lành bệnh tật dễ như chúng ta lấy đồ vật trong túi ra, nhưng quan trọng hơn đó chính là đức tin của người mù, cũng như đức tin của những người đến xin Chúa chữa lành bệnh cho họ. Nếu họ không có đức tin, hoặc là họ không tin Chúa Giê-su sẽ làm được, thì việc chữa lành khó khăn gấp nhiều lần, do đó, đức tin là điều quan trọng nhất đối với chúng ta. Đức tin làm cho bạn và tôi thấy được Thiên Chúa hiện diện trong cuộc sống của mình cũng như trong cuộc sống của anh chị em khác, và nhờ đức tin mà lời cầu nguyện của chúng ta có một “sức mạnh” trước mặt Thiên Chúa.

Con người ta có thấy mới tin, nhưng người mù thành Giêricô đã nghe (chứ không thấy) và đã tin, ông ta đã nghe bằng hai lỗ tai xác thịt, nhưng ông đã “thấy” bằng con mắt đức tin, và cái “thấy” này đã làm cho ông ta mạnh dạn tin tưởng rằng Chúa Giê-su có thể làm cho ông được sáng mắt, và do đó bất chấp sự can ngăn của mọi người, bất chấp lời quở mắng của đám đông dân chúng, ông vẫn cứ kêu xin Chúa Giê-su dủ lòng thương xót ông, và rồi đức tin của ông đã chữa ông như lời của Chúa Giê-su nói.

2. Lòng thương xót của Chúa và đức tin của chúng ta.

Trong toàn bộ các sách Phúc Âm bạn và tôi đều thấy được tình yêu và lòng thương xót của Chúa Giê-su trãi dài trên các chặng đường mà Ngài đã đi qua, nơi các địa phương mà Ngài đã đến, nơi đâu Ngài cũng bày tỏ một tâm tình yêu mến và xót thương dân chúng, bởi vì họ như đàn chiên không người dẫn dắt. Nhưng không phải vì thế mà Chúa Giê-su dễ dãi làm phép lạ cho họ, bằng chứng là Ngài đã không làm một phép lạ nào ở quê nhà, bởi vì họ không có lòng tin, hay nói cách khác, họ đã coi thường khinh dễ Chúa Giê-su khi họ cùng nhau bàn luận: “Ông này không phải là con của bác thợ mộc Giu-se sao ...?”

Bệnh tật phần xác có liên quan đến phần hồn, bệnh phần xác là ngọn, bệnh phần hồn là gốc, chữa gốc thì ngọn cũng lành, cho nên khi nói với người mù: “Anh hãy về đi, đức tin của anh đã cứu anh”, thì Chúa Giê-su cũng mặc khải cho chúng ta thấy một điều rất quan trọng: lòng thương xót của Ngài vốn đã có trên con người chúng ta, bao trùm cả vũ trụ, chỉ cần chúng ta tin, thì mọi việc sẽ được giải quyết nhẹ nhàng. Bởi vì đức tin thuộc về hồn và chữa lành thuộc về xác, khi chúng ta tin là lúc chúng ta được chữa lành. Muốn thì được.

Bạn thân mến,

Có những người tin nhưng vẫn còn hồ nghi vào tình thương và quyền năng của Thiên Chúa; có những người tin nhưng đức tin của họ được đo bằng vật chất, bởi vì khi cầu xin mà không được thì oán trách và bỏ cuộc; có những người tin nhưng lòng tin “chập chờn” trước những thử thách mà có lúc họ cho rằng Thiên Chúa không tồn tại...

Thánh lễ Mi-sa là nơi mà Chúa Giê-su tỏ lộ lòng thương yêu vô bờ bến của Ngài đối với nhân loại, và là nơi mà đức tin của mỗi người trong chúng ta được củng cố kiện toàn nhất, bởi vì nơi đây –thánh lễ- bạn và tôi được ăn và uống Máu Thịt của Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng chữa lành bệnh tật trong tâm hồn và nơi thân xác của con người.

Xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta.

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

CHÚA NHẬT TRUYỀN GIÁO

TRUYỀN GIÁO THEO GƯƠNG MẸ TÊRÊXA

Hôm nay, toàn thể Giáo Hội cầu nguyện cho việc truyền giáo. Ngày Đức Thánh Cha Gioan Phaolô đệ nhị tuyên phong Mẹ Têrêxa lên bậc Chân Phúc mà ta quen gọi là Á thánh cũng là ngày cầu nguyện cho việc truyền giáo. Và Đức Thánh Cha khuyên nhủ chúng ta hãy truyền giáo theo gương Mẹ Têrêxa. Vậy Mẹ Têrêxa là ai và Mẹ đã truyền giáo như thế nào?


1- CUỘC ĐỜI

Mẹ Têrêxa sinh tại nước Anbani cũ. Mẹ đã xin gia nhập dòng Đức Mẹ Loretto và được sai đi Ấn độ để phục vụ nguơì nghèo. Khi đến Ấn độ, Mẹ được chứng kiến cả một đại dương mênh mông những người nghèo đói. Trẻ sơ sinh bị bỏ rơi nằm la liệt ngoài đường. Những người già cả bệnh tật nằm chờ chết bên những đống rác, và khi chết, bị vất vào đống rác như một con thú vật. Xúc động trước cảnh nghèo khổ. Mẹ lăn xả vào phục vụ người nghèo. Việc đầu tiên là mở những trung tâm đón tiếp, đưa những người hấp hối ngoài đường về, săn sóc để họ được chết như một con người. Rồi mở cửa nhà cô nhi nuôi dưỡng trẻ em bị bỏ rơi. Rồi mở bệnh viện chăm sóc chữa trị những người nghèo khổ. Rồi mở trường cho trẻ em nghèo đến học. Công việc càng ngày càng phát triển. Số người theo giúp Mẹ càng ngày càng đông. Chẳng bao lâu, một dòng mới được thành hình với tên Nữ tử Thừa sai Bác ái. Ngoài 3 lời khấn như những nữ tu khác, còn có lời khấn phục vụ người nghèo. Mẹ được thế giới biết tiếng. Cả thế giới gọi Mẹ là Mẹ Têrêxa. Khi Mẹ qua đời, 80 nhà lãnh đạo quốc gia trên toàn thế giới, trong đó có phu nhân tổng thống Mỹ Bill Cliton và phu nhân tổng thống Pháp Jacques Chirac đã đến nghiêng mình kính cẩn trước thi hài của Mẹ. Nước Ấn độ có đa số dân theo Ấn độ giáo, vốn không ưa đạo Công giáo, thế mà đã nghi thức quốc táng cho Mẹ,đã bắn hai mươi mốt phát súng đại bác tiễn đưa linh hồn Mẹ về thiên đàng.


2- TRUYỀN GIÁO

Mẹ Têrêxa đã truyền giáo cách nào mà thành công như thế? Thưa, Mẹ đã dùng 4 phương cách sau:

· Phương cách thứ nhất: cầu nguyện. Có nhiều người tưởng Mẹ Têrêxa là con người hoạt động. Không phải thế. Trước hết Mẹ là con người cầu nguyện. Những giờ cầu nguyện triền miên phát xuất từ nỗi niềm khao khát Chúa. Cầu nguyện đã đưa Mẹ đến phục vụ người nghèo. Rồi việc phục vụ người nghèo đã đưa Mẹ trở về với kinh nguyện. Dòng chảy cầu nguyện liên lỷ không bao giờ ngừng. Có thể nói cuộc đời Mẹ là cuộc đời chiêm niẹâm trong hoạt động.

· Phương cách thứ hai: thấm nhuần Lời Chúa. Mẹ tha thiết yêu mến Lời Chúa. Lời Chúa thấm vào tận mạch máu thớ thịt, để Mẹ suy nghĩ, nói năng và hành động theo Lời Chúa. Mẹ thường nói: Lời Chúa phải ở trên đầu ngón tay ta. Theo Mẹ 5 từ ngữ quan trọng khắc ghi tên 5 đầu ngón tay của Mẹ là: You did it for me. Đó là 5 từ tóm tắt 25 chương Tin Mừng theo thánh Mátthêu: “Mỗi lần các con làm những việc này cho một trong những anh em bé nhỏ nhất, đó là các con làm cho Thày”.

· Phương cách thứ ba: yêu mến người nghèo. Nơi Mẹ, yêu mến người nghèo không phải là cảm tính nhất thời. Yêu mến người nghèo thực sự phát xuất từ một đức tin sâu xa. Tin thật Thiên Chúa đang ở trong nhưng người nghèo. Vì yêu mến người nghèo Mẹ đã tự nguyện sống nghèo. Mẹ sống trong một căn phòng đơn sơ, chỉ có một chiếc giường, một bàn nhỏ, một ngọn đèn và một chậu nước.

· Phương cách thứ tư: phục vụ bằng tình yêu. Vì tin Chúa đang ngự trong người nghèo, nên phục vụ người nghèo chính là phục vụ Chúa. Vì thế, phục vụ người nghèo là một bổn phận phải thực hiện trong khiêm nhường. Phải phục vụ một cách kính cẩn. Phải phục vụ bằng tình yêu.

Giữa thế kỷ 20 tôn trọng vật chất, quay lưng lại với đời sống tâm linh, Mẹ Têrêxa đã trở nên một nhân chứng sống động của thế giới thần linh. Giữa nước Ấn độ xa lạ với Kitô giáo, Mẹ Têrêxa đã trình bày được khuôn mặt dễ thương dễ mến của Chúa, làm cho mọi người yêu mến đạo Cháu. Mẹ xứng danh là nhà truyền giáo của thế kỷ 20. Giữa những bế tắc Mẹ đã khai thông một lối đi. Lối đi vào thẳng trái tim con người. Trong bóng tối dày đặc, Mẹ đã thắp lên một ngọn đèn. Ngọn đèn đó chiếu lên ánh sáng niềm tin. Giữa trần gian lạnh lẽo, Mẹ đã đốt lên ánh lửa yêu mến. Ánh lửa đó sưởi ấm tình người.

Năm 2010 sắp tới được Hội đồng Giám mục Việt Nam chọn làm Năm Truyền Giáo. Chúng ta hãy noi gương Mẹ Têrêxa, biết tha thiết cầu nguyện, biết yêu mến Lời Chúa, nhất là biết yêu mến người nghèo và biết phục vụ bằng tình yêu. Để mỗi người Công giáo thực sự là một ngọn đèn chiếu toả ánh sáng của Chúa. Để mỗi người Công giáo là một niềm vui cho những người chung quanh.

Lạy Chân Phúc Têrêxa, xin cầu cho chúng con. Amen.

GỢI Ý CHIA SẺ

1- Mẹ Têrêxa đã truyền giáo bằng những phương cách nào?

2- Trong hoàn cảnh của bạn, bạn có thể thực hiện phương cách nào trong 4 phương cách của Mẹ Têrêxa để truyền giáo?

3- Qua cuộc đời Mẹ Têrêxa, bạn thấy ngày nay còn có thể truyền giáo được không?

---------

Đức TGM. Ngô Quang Kiệt

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2009

CHUỖI NGỌC MÂN CÔI


CHUỖI NGỌC MÂN CÔI
Mừng tháng Mân Côi- Quan thầy giáo xứ.
Nguyện xin Mẹ Maria luôn đồng hành cùng chúng con.


Một thế giới đang suy đồi trầm trọng,

Như đoàn tàu chạy trệch hướng đường ray.

Lao thẳng vực sâu tội lỗi, kiếp đọa đày,

Khoa học tiến bộ,

Phương tiện tối tân,

Cuộc sống hiện đại,

Đang tiếp tay hủy hoại con người trong lạc thú.


Danh vọng, tiền tài lòng tham lam tích tụ,

Thác loạn trần gian, lắm kẻ rao bán linh hồn.

Tâm trí lu mờ chọn quỷ dữ suy tôn,

Kiếp nô lệ, làm tay sai để ác thần thống trị.


Để thoát họa diệt vong Mẹ gọi mời liên lỉ,

Lộ Đức, Fatima , Mẹ thống thiết kêu xin.

Cứu nguy thế giới, hãy hiệp sức chân tình,

Ăn năn sám hối,

Tôn sùng Mẫu Tâm,

Siêng năng cầu nguyện bằng lời kinh Mân Côi trìu mến.


Lời kinh Mân Côi nồng nàn con dâng tiến,

Theo gót Chúa Giêsu và Mẹ,

đi vào lịch sử cứu độ trần gian.

Đưa nhân loại tối tăm, thấy ánh sáng thiên đàng,

Con đường Vâng Phục Thánh Ý,

là đường ngay nẻo chính,

kéo đoàn tàu nhân loại quay về cùng Thiên Chúa.


Lời kinh Mân Côi đổ tràn đầy mật sữa,

Khơi dậy trong con nguồn mạch sống đức tin.

Là khí giới tấn công, là thuẫn bảo vệ mình,

Chống lại cám dỗ,

xua đuổi quỷ ma,

Noi gương Mẹ, con cúi đầu tuân hành Thánh Ý.


Lời kinh Mân Côi: Bài tình ca tuyệt mỹ,

Xua tan những bất hòa, hằn gắn vết thương đau.

Chốn gia trang, hy sinh, sớm tối nguyện cầu,

Mẹ sẽ chiếu soi,

Hạnh phúc quay về,

Hồng ân Chúa tuôn trào lai láng.

Lời Kinh Mân Côi Vui – Thương – Mừng – Sáng,

Chuỗi ngọc trân châu thơm ngát cả vườn hồng.

Như ánh dương nồng chiếu sáng hừng đông,

Thiết tha con gọi Mẹ,

Maria – Nữ Vương Mân Côi,

Kính mừng Mẹ - Nữ Vương đầy ơn phúc.

---------

A.P Mặc Trầm Cung

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

CHÚA NHẬT 28TN

KHÔN NGOAN

Câu chuyện chàng thanh niên giàu có tốt lành có một khởi đầu tốt đẹp. Đẹp cho đến nỗi Chúa nhìn và đem lòng yêu thương anh. Nhưng lại có một kết thúc đáng buồn. Anh thanh niên bỏ đi buồn bã vì không thể theo Chúa. Chúa Giêsu cũng buồn vì anh gắn bó với tiền bạc hơn yêu mến Chúa.

Câu chuyện người thanh niên có thể là câu chuyện của mỗi người. Cũng như chàng thanh niên, bình thường ta giữ đạo rất dễ dàng. Sáng đi lễ, chiều đọc kinh, không làm điều gì gian ác, không bất công tham lam của người khác. Nhưng khi gặp mâu thuẫn giữa cuộc sống với việc đạo, phải chọn lựa giữa Thiên Chúa và những giá trị trần gian, nhiều khi ta nao núng và rất nhiều người đã vì những giá trị trần gian mà bỏ Chúa. Có những người khi còn nghèo túng thì giữ đạo rất tốt. Nhưng khi đứng trước những cám dỗ của tiền của thì vì ham mê tiền của mà sống gian dối, đánh mất lương tâm Công giáo. Có những người khi còn nhỏ thì rất ngoan ngoãn đạo đức, nhưng khi đến tuổi trưởng thành thì vì thú vui mà bỏ quên việc đạo. Nhưng nhất là có những người vốn con nhà đạo gốc rất sốt sắng, nhưng khi gặp cám dỗ về chức quyền thì vì một chút danh vọng, đành bỏ Chúa, bỏ đạo.

Theo suy nghĩ của người đời, những ai tìm được tiền của, đạt được danh vọng, nay lên chức mai lên quyền, là những người tài khéo khôn ngoan. Nhưng đó chỉ là khôn ngoan nhất thời kiểu trần gian. Vì cuộc sống trần gian có hạn. Con người ai cũng phải chết. Chết rồi có ai mang theo được của cải, danh vọng, chức quyền vào thế giới bên kia đâu. Thế mà cuộc sống sau cái chết mới là quan trọng, vì là cuộc sống vĩnh cửu không bao giờ phai tàn.

Chúa muốn ta đừng gắn bó với của cải nhưng phải gắn bó với Chúa, không phải vì Chúa muốn con cái phải khổ sở, hèn hạ. Nhưng vì Chúa muốn cho ta chọn con đường khôn ngoan, để đạt tới hạnh phúc đích thực, vĩnh cửu.

Ta đi đạo để chọn Chúa. Vì chọn Chúa ta phải từ bỏ tất cả những gì ngăn cản ta đến với Chúa. Những cản trở có thể là tiền bạc, danh vọng, chức quyền. Những cản trở cũng có thể là một người mà ta gắn bó, một nơi mà ta không thể dứt bỏ. Những cản trở đó cũng có thể là một lòng tự ái, một sự ghen ghét, bất mãn.

Nếu ta biết bỏ tất cả những gì cản trở để đến với Chúa ta sẽ đạt được chính Chúa. Được Chúa là được tất cả. Vì Chúa là hạnh phúc viên mãn. Được Chúa rồi ta sẽ không còn khao khát gì khác nữa.

Vì thế khi thánh Phêrô hỏi Chúa: Chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Chúa, chúng con sẽ được gì. Chúa đã trả lời: ai bỏ mọi sự mà theo Chúa, sẽ được gấp trăm và được sự sống vĩnh cửu. Người khôn ngoan thì phải biết nhìn xa trông rộng. Biết bỏ những mối lợi trước mắt để tìm những giá trị vĩnh cửu. Như thế yêu mến Chúa là chìa khóa của sự khôn ngoan. Chọn Chúa là chọn giá trị tuyệt đối, vĩnh cửu không gì có thể so sánh được.

Lạy Chúa, xin dạy con biết yêu mến Chúa trên hết mọi sự. Vì Chúa chính là hạnh phúc của con. Amen.
-------------
TGM. Ngô Quang Kiệt

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2009

ĐỨC MẸ MÂN CÔI


Không gì đẹp hơn bằng những lời kinh nhân loại, con người dâng lên Thiên Chúa cùng với Mẹ Maria qua kinh Mân Côi trong tháng 10 mỗi năm. Con người qua muôn thời đại không lúc nào ngớt sống với Mẹ Maria mầu nhiệm cứu rỗi qua từng phút giây, qua từng biến cố trong cuộc sống. Đời con người có thể nói được đan dệt bằng nhiều chuỗi biến cố. Qua mỗi biến cố, mầu nhiệm cứu chuộc của Chúa đang thể hiện ngay giây phút biến cố xẩy ra và tiếp diễn.

Mẹ Maria đã sống ơn cứu độ của Chúa Giêsu qua biến cố truyền tin. Với hai tiếng xin vâng, Mẹ đã đón nhận ơn cứu rỗi ngay trong giây phút hiện tại của lời nói xin vâng. Với Mẹ cuộc đời là một bài ca tri ân không ngừng:” Tình thương Chúa đời đời con ca ngợi”( Tv 88 ). Và giây phút nói vâng” lời chấp nhận ý định của Thiên Chúa “ là khoảng khắc đầy hồng ân Thiên Chúa trao ban cho Mẹ. Đấng Cứu Thế mà Mẹ đang cưu mang trong cung lòng trinh khiết khẳng định sâu xa: “ Ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa “. Ơn cứu độ chỉ có nơi con của Mẹ là Chúa Giêsu. Mẹ đã đón nhận giây phút truyền tin với lòng tin thẳm sâu khi sứ thần Gabrien giải thích ý định của Thiên Chúa. Mẹ đã đón nhận biến cố sinh hạ Chúa Giêsu nơi hang đá Bêlem với niềm phó thác tuyệt vời. Mẹ đón nhận biến cố đem Chúa Giêsu trốn qua Ai Cập cùng với thánh cả Giuse với niềm cậy trông bền vững. Qua việc Chúa Giêsu lạc trong đền thờ Giêrusalem khi Người lên 12 tuổi, Mẹ Maria và thánh Giuse đã đón nhận với sự phó thác tuyệt vời dù Mẹ chưa hiểu việc Con của Mẹ đang làm. Trong biến cố Con của Mẹ là Chúa Giêsu chịu chết trên thập giá, Mẹ đã đứng dưới chân thánh giá với cõi lòng tan nát, nhưng đầy can đảm và tin tưởng vì Mẹ biết rằng Con mẹ đã hoàn tất việc cứu chuộc nhân loại. Mẹ Maria trong mọi biến cố xẩy ra đã luôn đón nhận với tâm tình cảm mến thiết tha. Mẹ tiếp nhận mọi biến cố với giây phút hiện tại trong sáng và hân hoan.

Mừng lễ Đức Mẹ Mân Côi để tưởng nhớ biến cố đạo binh thánh giá chiến thắng quân Thổ vào năm 1571 tại Lê-pan nhờ sự can thiệp của Đức Mẹ. Hội Thánh không muốn đề cao biến cố này như một sự vinh vang tự đắc. Nhưng Giáo Hội muốn cho nhân loại, cho mọi người biết Mẹ đã hiến toàn thân của mình cho Thiên Chúa để cùng với Ngài thực hiện công trình cứu rỗi nhân loại. Phụng vụ ngày lễ Đức Mẹ Mân Côi hôm nay nối kết các biến cố lớn trong đời Chúa Giêsu: Nhập Thể, Khổ Nạn và Phục Sinh.

Lễ này cũng nhắc nhở nhân loại rằng Mẹ luôn kêu gọi thế giới hoán cải. Biết bao lần Mẹ đã hiện ra ở các nơi trên thế giới, Mẹ đều mời gọi con người ăn năn, sám hối. Nhân loại có thể được cứu vãn khỏi hiểm nguy, khỏi tội lỗi, nếu họ biết hối cải. Tại Fatima, Mẹ đã lập đi lập lại nhiều lần lời này. Và phương tiện hữu hiệu nhất, tốt nhất là cầu nguyện. Cầu nguyện với Kinh Mân Côi, với chuỗi Mân Côi là phương thế tối hảo để nhân loại và con người được Chúa tha thứ và ban ơn.

Không kinh nào đẹp bằng kinh Mân Côi :” Kính mừng Maria đầy ơn phước, Đức Chúa Trời ở cùng Bà, Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ, và Giêsu Con lòng Bà gồm phước lạ. Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con là kẻ có tội khi nay và trong giờ lâm tử. Amen “.

Xin Mẹ Maria giúp chúng con biết ăn năn sám hối và luôn biết cầu nguyện với kinh Mân Côi. Nào chúng ta cùng lẫn chuỗi với Đức Mẹ…

Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi, DCCT

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2009

CHỦ NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN

Tin mừng: Mc 10, 2-16

“Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.”

Bạn thân mến,

“Mô-đen” nổi bật nhất của gia đình trong thế giới ngày nay chính là vợ chồng li dị nhau. Li dị là một hành vi bạo lực tàn nhẫn làm tổn thương lâu dài tinh thần của con cái, là sự ích kỷ tàn nhẫn của cha mẹ đối với con cái của mình...

Con người thời nay viện cớ là phải theo đà tiến của văn minh nhân loại, của khoa học kĩ thuật để rồi từ chối và phủ nhận cái gốc của hoà bình chính là hạnh phúc gia đình, họ chối bỏ giá trị đạo đức cá nhân để a dua theo phong trào li dị mà họ cho rằng, nếu mình không theo là lỗi thời. Li dị chính là chối bỏ đạo đức căn bản trong hôn nhân mà Chúa Giê-su đã nói rõ ràng : “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân li”, Thiên Chúa đã phối hợp và chúc phúc trong sự ưng thuận một cách thong dong của người nam và người nữ, chứ không phối hợp và chúc phúc cách miễn cưỡng hay gò bó của hai người, cho nên khi họ xé bỏ khế ước hôn nhân để li dị đường ai nấy đi, thì chính họ cũng đã xé bỏ hạnh phúc của mình và con cái của mình, và hơn thế nữa, họ từ chối sự chúc lành của Thiên Chúa trên tình yêu của họ: họ không thể nào tìm kiếm lại hạnh phúc hôn nhân sau khi đã li dị...

Tình yêu chân chính là biết hi sinh cho nhau và chấp nhận những khuyết điểm của nhau, trong tình yêu vợ chồng, sự hi sinh cho nhau và chấp nhận khuyết điểm của nhau càng phải nổi bật hơn, bởi vì bao lâu họ biết chấp nhận và hi sinh cho nhau thì hạnh phúc còn ở với họ, nhưng một khi họ chỉ nhìn thấy những khổ cực của mình mà không nhìn thấy những nổi khổ của vợ (chồng) mình, thì cánh cửa hạnh phúc gia đình đang từ từ khép lại, nhốt họ trong sự ích kỉ chỉ muốn thoả mãn những đòi hỏi của cá nhân mà thôi.

Bạn thân mến,

Hạnh phúc của đời sống hôn nhân rất là quan trọng, quan trọng là bởi vì được Thiên Chúa chúc phúc, và Chúa Giê-su đã nâng lên hàng bí tích, do đó mà bạn và tôi –những người vợ người chồng- càng phải ý thức hơn nữa vai trò của mình trước mặt Thiên Chúa, đó là biết chấp nhận khuyết điểm của nhau và hi sinh cho nhau, bởi vì đó chính là những giọt mật ngọt trong tình yêu chân thật của đời sống hôn nhân theo ý của Thiên Chúa.

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.
---------------
Lm. Giuse-Maria Nhân Tài.

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2009

Thánh Têrêxa Hài đồng

Một thiếu nữ chết vào tuổi 24, năm mươi năm sau trở thành mẫu gương cho toàn giáo hội. Đức Thánh Cha Piô XI rất sùng kính thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu, đã đặt ngài làm bổn mạng các xứ truyền giáo, cho dù đời sống ngắn ngủi của Chị chỉ diễn ra giữa vùng Alenon và Lisieux và sau năm mười lăm tuổi không rời khỏi tu viện.
Thông thường Đức Giêsu cho thấy những tư tưởng của Thiên Chúa không phải là tư tưởng của chúng ta, đường lối của Ngài không phải là đường lối của chúng ta. Tư tưởng của chúng ta xuất phát từ lòng kiêu căng, còn tư tưởng của Thiên Chúa từ sự khiêm cung; đường lối của chúng ta là nỗ lực để trở nên lớn lao, còn đường lối của Thiên Chúa đi theo con đường trở nên bé nhỏ. Người muốn đi về phía Bắc, thì buộc phải đi theo chiều ngược với hướng Nam, cũng thế để đi trên con đường của Thiên Chúa chúng ta cần phải đi theo hướng nghịch lại với hướng mà lòng kiêu căng thúc đẩy chúng ta.
Têrêxa có tham vọng và khát vọng thật lớn lao: Chị muốn vừa là người chiêm niệm vừa hoạt động, là tông đồ, là tiến sĩ, là nhà truyền giáo và tử đạo, và Chị viết rằng chị muốn tất cả mọi hình thức tử đạo. Chúa cho chị hiểu rằng chỉ có một con đường làm vui lòng Chúa: khiêm nhượng và làm người bé mọn, yêu mến Thiên Chúa với lòng đơn sơ, chân thành và phó thác như em bé đối với cha nó. ‘Tôi không đi tìm nhiều điều to lớn vượt quá sức tôi. ‘Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ, trong con hồn lặng lẽ an vui’. Thánh vịnh 130 được áp dụng từng chữ một cho cuộc đời của Têrêxa.
Như thế cô thiếu nữ trẻ tuổi này mang lại sức sống cho giáo hội, một tinh thần phúc âm tinh tuyền nhắc nhớ một chân lý thiết yếu: trước khi ta dâng gì cho Thiên Chúa, cần phải biết đón nhận. Chúng ta thường thích để ý đến điều chúng ta làm cho một ai đó; Têrêxa đã hiểu rằng Thiên Chúa là tình yêu luôn sẵn sàng ban phát và chúng ta lãnh nhận tất cả từ nơi Ngài. Kẻ muốn đặt sự quảng đại của mình lên trên lòng nhân hậu và tình yêu của Thiên Chúa, là một người kiêu ngạo; kẻ đón nhận điều Thiên Chúa ban cho với lòng đơn sơ của một trẻ thơ, đạt đến sự thánh thiện: bằng lòng với việc chẳng biết làm gì và đón nhận tất cả từ nơi Thiên Chúa. Là một thái độ thiêng liêng và cũng là một ân huệ của Thiên Chúa, thật khác với sự thụ động. Têrêxa tự dâng mình như hy lễ anh hùng và đã sống cơn đau bệnh và thử thách với tất cả nghị lực và sức lực của một người khổng lồ: sức mạnh của Thiên Chúa được tỏ hiện trong sự yếu hèn của Chị, tin tưởng phó thác trong tay Thiên Chúa. Như thế chị đạt được một cách diệu kỳ biến đổi thập giá thành yêu thương, một thánh giá nặng nề. Chính chị nói vào lúc cuối đời rằng chị không tin rằng chị đã có thể chịu đau khổ được đến như thế.
Hãy học bài học của lòng tin tưởng, của sự bé nhỏ, của niềm vui và cầu xin chị thánh Têrêxa giúp chúng ta như chị bước đi trong tinh thần khó nghèo và khiêm nhượng trong lòng. Chúng ta cũng sẽ giống như chị, được dòng sông an bình chảy chan hòa trong lòng.
__________________
Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê
Trả Lời Với Trích Dẫn